Mình quen nhau tình cờ, tình yêu nhẹ nhàng đến rồi cũng nhẹ nhàng đi. Mình chia tay nhau không một lời nói, cứ ngỡ như số phận đấy 2 đứa đi trên những con đường không còn liên quan đến nhau nữa. Mất em rồi, cuộc sống của anh vẫn thế, có chăng, chỉ là những nỗi nhớ cứ nhẹ nhàng thoảng qua. Tình yêu của mình tan vỡ không phải vì những điều to tát, mà chỉ là những điều quá đỗi nhỏ nhặt. Phải chăng vì anh quá vô tâm? Hay vì anh chưa muốn dừng lại ? Bao nhiêu năm bên nhau, anh tự cho mình cái quyền được hững hờ, được trách móc em, vì biết em yêu anh nhiều. Anh tự cho mình không cần bày tỏ quá nhiều sự quan tâm và yêu thương với em. Và rồi, mình chia tay:
Ngày em đi anh buồn biết mấy
Mình chia tay sau bao ngày yêu nhau
Vì sao ta cứ giận hờn vu vơ
Cứ hững hờ vô tâm rồi xa nhau
Gặp lại em sau bao tháng ngày xa nhau, anh vẫn hướng về em với những gì quan tâm nhất. Anh vui với niềm vui của em, buồn lặng lẽ khi biết em đang khóc. Nhưng anh luôn im lặng! Thời gian luôn có một sức mạnh kỳ lạ, cứ xóa nhòa dần những nỗi đau, chỉ còn lại những ký ức thật đẹp về nhau. Có những khi anh thấy hả hê tàn nhẫn khi biết em vấp phải những nỗi đau. Rồi anh lại tự trách mình. Tình yêu, nó thật sự là gì chứ em nhỉ, có thể khiến người ta trở thành kẻ khờ dại, hoặc trở thành kẻ không ra gì đến thế sao?
Ngày hôm qua anh vô tình trông thấy
Nụ cười ấy như ban đầu gặp nhau
Những kí ức ngỡ ngủ vùi quên lãng
Bỗng âm thầm thổn thức lại trong tim
Gặp lại em trong chiều thu êm ái, em vẫn thế, nụ cười vẫn tươi rạng rỡ, ánh mắt vẫn nồng nàn như xưa, nhưng có những nỗi buồn mà anh chỉ có thể cảm nhận chứ ko chạm vào nó được nữa.
Chợt nhận ra anh yêu em như đã yêu
Đi gần em sao anh hạnh phúc bao nhiêu
Vẫn nụ cười nồng ấm, vẫn đây đôi mắt hiền
Vẫn bàn tay nhẹ vuốt tóc em ngày xưa
Em biết điều này không, Swetty, anh chợt nhận ra những cảm xúc thật kỳ lạ cứ dâng lên trong trái tim mình. Thời gian dài vừa qua, anh biết em có những mối quan tâm riêng, anh cũng tự cho phép mình được thỏa sức vùng vẫy trong sự tự do chinh chiến yêu đương. Không có những lời trách móc giận dỗi, không đòi hỏi, ko có những sự nũng nịu rất đáng yêu của em ngày xưa mà anh đã có lúc khó chịu…Anh đã ngỡ rằng, có lẽ điều đó là điều tốt đẹp hơn cho cả anh và em rất nhiều. Tình yêu, đã dần trôi vào ký ức một cách nhẹ nhàng!
Nhưng anh nhận ra, nụ cười khi anh ở bên em, khác với những nụ cười anh đã cười khi ở bên những cô gái khác. Cảm giác khi anh ở bên em cũng thật đặc biệt. Anh thật sự hạnh phúc khi ở bên em, dù chỉ là bông đùa những điều quá vớ vẩn, dù chỉ là nhìn sâu vào ánh mắt em, ngửi mùi hương quen thuộc của em . Anh không lý giải được tại sao , nhưng anh biết rõ một điều, anh vẫn còn yêu em nhiều!
Chợt nhận ra anh yêu em yêu quá nhiều
Đủ để anh quên đi đau đớn bao nhiêu
Anh cầm bàn tay ấy và anh xiết thật chặt (vào lòng)
Để tình yêu sớm quay trở về.
Anh nhận ra, anh yêu em quá nhiều, đủ để anh có thể quên hết những trách móc, giận hờn đã từng ám ảnh anh khi em rời xa anh . Đọc trong đôi mắt em, anh hiểu, tình cảm của em cũng còn nguyên vẹn. Anh biết em đang e ngại, anh biết em đang sợ anh trách em. Hãy tin anh, những cái đã qua chỉ là thử thách để mình nhận ra cần nhau hơn, mình có thể làm lại từ đầu, được không em?!